Triệu chứng đặc trưng biên dịch của bệnh tổ đỉa là tình trạng mụn nước xuất hiện ở lòng bàn tay hay bàn chân. Chủ yếu là tại các ngón tay, mặt trên và mặt dưới ngón chân. Mụn nước không có màu đỏ nổi bật, nằm ẩn dưới da, mụn chắc và khó vỡ.
Mụn mọc thành mảng và nhô lên trên khiến bề mặt da sần sùi. Người bệnh tổ đỉa thường bùng phát các triệu chứng thành từng đợt, mỗi đợt bùng phát đều có tính chất chu kỳ.
Nhiều người cho rằng các bệnh ngoài da đều có tính lây lan và bệnh tổ đỉa cũng vậy. Tuy nhiên, bệnh tổ đỉa không lây lan qua các con đường tiếp xúc thông thường. Bệnh không có tính truyền nhiễm ngay cả khi các mụn nước vỡ ra và tiếp xúc trực tiếp với da người đối diện.
Đối với người bệnh, bệnh tổ đỉa ở tay, chân thường chỉ lây lan rộng hơn trên cơ thể người bệnh, khi bệnh nhân thường xuyên cào và gãi mạnh sẽ khiến các mụn tăng về số lượng và chiếm diện tích rộng hơn ngoài da. Không ít người lo sợ sẽ bị lây bệnh tổ đỉa nên tỏ ra xa lánh, không dám tiếp xúc với người bệnh.
Điều này là quan niệm sai lầm. Bởi vì nhân chính gây ra tổ đỉa là do tiếp xúc lây ngày với hóa chất, chất lượng môi trường kém chứ không xuất phát từ nguyên nhân lây nhiễm. Tổ đỉa cũng là bệnh lý da liễu có tính di truyền qua nhiều thế hệ, vì thế nếu gia đình có 1 – 2 thành viên mắc bệnh thì tỷ lệ di truyền cho con cháu có thể xảy ra.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét